Bánh xèo Cần Thơ- Giòn tan hồn quê miền sông nước

Có những âm thanh mà chỉ cần nghe thôi là cả một miền ký ức hiện ra. Với tôi, ở miền Tây, đó là tiếng “xèo” giòn rụm vang lên khi bột gạo gặp chảo nóng và chút dầu vàng óng.

a1

Hôm ấy, tôi về Cần Thơ vào buổi trưa đầy nắng. Sau một chuyến chèo xuồng len lỏi qua những con rạch xanh rì, tôi được dẫn đến một căn bếp mái lá nằm ven sông. Người chủ – một cô bác miền Tây phúc hậu – đang đứng bên chiếc chảo gang đen bóng. Cô múc một vá bột gạo vàng, khéo léo nghiêng chảo cho bột loang đều, rồi rắc lên nhân tôm, thịt, giá, đậu xanh… Tiếng “xèo” vang lên, thơm lừng, quyện cùng mùi nước cốt dừa béo ngậy.

Bánh vừa chín, mép bánh giòn tan, phần giữa mềm mịn ôm lấy lớp nhân nóng hổi. Cô đặt bánh lên đĩa, kèm một rổ rau sống đủ loại: lá cách, lá sen non, cải xanh, húng thơm… Tôi lấy một miếng bánh, cuốn cùng rau, chấm vào chén nước mắm pha chua ngọt. Miếng đầu tiên giòn rụm, ngọt của tôm, béo của nước cốt dừa, chua nhẹ của nước mắm – tất cả như một bản hòa âm của đồng bằng sông Cửu Long.

d

Ăn bánh xèo ở miền Tây không vội. Mọi người vừa ăn vừa trò chuyện, vừa gói thêm những cuốn mới. Bánh nóng vừa ra lò, ai cũng mỉm cười khi nghe thêm một tiếng “xèo” vang lên từ bếp – như lời chào thân thiện của miền đất này.

Khi rời căn bếp, tôi chợt nhận ra: bánh xèo không chỉ là món ăn, mà còn là cách người miền Tây mời bạn vào câu chuyện của họ – mộc mạc, ngọt ngào và nồng ấm như chính tiếng “xèo” giòn giã trong buổi trưa hôm ấy.

author avatar
Leo Nguyen
223 Ling Drive York, PE C0A 1P0 - admin@suppertrip.com

Latest articles

Related articles

spot_img